Ý nghĩa của lòng biết ơn mà ai cũng cần phải biết
“Lòng biết ơn” là một cụm từ rất quen thuộc với mọi người chúng ta, nhưng có ai thực hiện được hết ý nghĩa của nó. Trong cuộc đời mỗi người chúng ta có rất nhiều lòng biết ơn: biết ơn ông bà, cha mẹ, biết ơn những người bao bọc, giúp đỡ mình những khi mình gặp khó khăn….Biết ơn là sự ghi nhớ và trân trọng những gì mình nhận được từ người khác. Lòng biết ơn là sự thể hiện sự biết ơn của mình đối với những thành quả lao động do cha ông để lại. Lòng biết ơn vốn là một truyền thống văn hóa cao đẹp của dân tộc ta.
Có những lòng biết ơn vô cùng cảm động và lắng đọng tình người đó là lòng biết ơn cha mẹ-những người đã sinh mình. Một câu chuyện khiến nhiều người từng rơi nước mắt khi nghe xong câu chuyện về lòng biết ơn của một cậu bé với người mẹ đã mất của mình.
Một đêm mưa gió bão bùng, một người phụ nữ mang thai khi đi ngang qua một cây cầu bị trượt chân và té xuống vực núi. Trong đêm bão đó, người mẹ chuyển dạ và sinh con ngay dưới khe suối lạnh lẽo. Cô bắt đầu cời những lớp áo trên người mình, từng lớp từng lớp một. Cho đến chiếc áo cuối cùng, đáng ra cô nên giữ lại cho mình trong thời tiết lạnh đó nhưng không cô cởi nốt chiếc áo còn lại trên người và đắp cho đứa con mới chào đời của mình. Sau đó cô đi kiếm một chiếc bao và chùm lên hai mẹ con với hi vọng ai đó sẽ cứu giúp họ. Sáng hôm sau, may thay có một người phụ nữ khi lái xe qua chiếc cầu này đột nhiên xe tắt máy. Khi cô bước xuống xe, cô bỗng nghe thấy tiếng khóc yếu ớt vọng từ dưới khe suối. Cô vội vàng men theo con suối và xuống đến nơi có tiếng khóc. Thứ cô nhìn thấy đó là hình tượng rất xúc động, người mẹ ôm đứa con mới sinh trong lòng dùng những hơi ấm cuối cùng để chở che cho con. Cô bế đứa bé lên và khóc vì người mẹ đã trút hơi thở cuối cùng vì kiệt sức. Sau đó cô nhận đứa trẻ làm con và nuôi dạy cậu bé nên người. Bà hay kể cho cậu nghe về câu chuyện người mẹ ruột của cậu và cái chết của mẹ cậu. Càng lớn cậu lại càng nhớ mẹ ruột của mình nhiều hơn. Cho đến một ngày, cũng vào mùa đông giá lạnh cậu nói với người mẹ kế của mình “mẹ hãy đưa con đến nơi mà mẹ ruột con đã ôm con được không?”. Bà đưa cậu đến khe suối mà cách đây hai mươi mấy năm bà đã nhìn thấy cậu. Còn cách vài chục bước chân, bà đứng lại còn cậu chạy đến bên mộ mẹ ruột và cởi từng lớp áo của mình, từng lớp từng lớp một cho đến lớp áo cuối cùng cậu cũng không giữ lại cho mình. Cậu vừa đắp lên mộ mẹ vừa khóc”mẹ ơi! Ngày đó chắc mẹ lạnh lắm phải không mẹ” Tiếng khóc như xé lòng, khiến người mẹ nuôi cũng không kiềm được mà khóc theo. Bà đến bên cậu, choàng cho cậu một lớp áo vì sợ cậu bị nhiễm lạnh. Cậu nhẹ nhàng ôm bà và nói” con cảm ơn mẹ người đã chịu bao khổ cực nuôi con thành người và cũng cảm ơn người đã hi sinh cả mạng sống để che chở cho con”….
Câu chuyện cho chúng ta thấy được lòng biết ơn rất sâu sắc của người con đối với hai người mẹ của mình. Tình mẹ là tình mẫu tử rất thiêng liêng dù cho có công nuôi dưỡng không có công sinh ra nhưng vẫn là mang ơn nuôi dạy. Có công sinh ra nhưng không có cơ hội nuôi dạy cũng vẫn có công sinh thành.
Cuộc sống này, lúc nào bạn cũng sẽ nhận được sự giúp đỡ từ nhiều người khác nhau. Có thể khi bạn vấp ngã trong cuộc đời có thể người đưa tay ra giúp đỡ lại là một người lạ không hề quen biết bạn, cũng có khi người giúp đỡ bạn lại là những người thân của bạn. Dù là người lạ hay người quen thì bạn vẫn mang ơn của họ. Khi ai đó đâm sau lưng bạn hoặc đẩy bạn ngã, đừng vội trách mắng họ đôi khi chính nhờ như vậy bạn mới biết được cần phải đứng dậy khi vấp ngã và đề phòng những người đứng đằng sau mình. Đừng oán trách mà hãy biết ơn vì chính họ đã dạy cho bạn bài học từ chính cuộc sống này.
Lòng biết ơn không chỉ là biết ơn cha mẹ những người sinh ra và nuôi ta khôn lớn. Cũng không phải chỉ là biết ơn những người luôn giúp đỡ khi ta gặp khó khăn hay thất bại trong cuộc sống. Mà còn là biết ơn những người đẩy mình vào khó khăn để bản thân có thể nhận ra mình sai ở đâu và nên đứng lên từ đâu. Giúp bản thân chúng ta có thêm nhiều bà học kinh nghiệm trong cuộc sống. Từ đó chúng ta trở nên trưởng thành hơn không chỉ trong sự nuôi dạy, dưỡng dục của cha mẹ mà chính từ những bài học vấp ngã từ cuộc đời.
Sâu kín trong tâm hồn, chúng ta không phải là những người vô ơn. Tuy nhiên, vì đời sống máy móc, bận rộn; vì những lo lắng trong cuộc sống; có khi vì mệt mỏi, chúng ta đã không còn thì giờ suy nghĩ đến những thành quả mà họ đã tạo nên. Đó là điều mà ta cần khắc phục vì không khéo, nguồn cội sẽ đi vào quên lãng khi con người chỉ biết cuốn theo thời gian mà không ngừng nghỉ. Song, ta cần phê phán những kẻ “ăn cháo đá bát”, “có mới nới cũ“,đó là loại người lừa thầy phản bạn, bất hiếu, là một kẻ lười học, phá hoại tài sản của đất nước như việc quên đi nguồn cội mình, coi thường nguồn gốc của mình thì đó là việc đáng trách, ta cần phải loại bỏ.
Lê Minh Hoàng.